Kiều Giang

Đợi em



Biết đời là cõi hư không
trách chi con tạo xoay vần tử sinh
nhớ em lại tủi phận mình
xa nhau đành bẻ chữ tình chia hai.
 
Ai làm cho tóc bạc đầu
cho trăng tròn khuyết, cho trời nắng mưa
cho người mới đó, thành xưa
bến còn thao thức, đò đưa mất rồi
 
Ta còn mấy kiếp nằm đau,
mình còn mấy kiếp xa nhau hỡi người?
Sao Khuê vẫn sáng bên trời
mắt ai vẫn sáng ngời ngời trong ta
 
Trần gian một thuở không nhà
còn em mấy thuở không là của nhau
Anh về têm đủ trầu cau
Đợi em cho đến bạc màu tóc anh?

Được bạn: diên vỹ đưa lên
vào ngày: 14 tháng 11 năm 2013

Bình luận về Bài thơ "Đợi em"